~ Keep smiling everyone ~

 
Trang ChínhTrang Chính  K-pOPK-pOP  GalleryGallery  Tìm kiếmTìm kiếm  Latest imagesLatest images  Đăng kýĐăng ký  Đăng NhậpĐăng Nhập  

Share
 

 [Oneshot] Giới hạn ( Yulsic )

Xem chủ đề cũ hơn Xem chủ đề mới hơn Go down 
Tác giả
Bình chọn cho bài viết:

Admin Kwon_Jenny


Admin

Kwon_Jenny

Status : ♥ Please Won't Be Sad. We Belong Together ♥
Tổng số bài gửi : 255
Times Received Thanks : 15
Join date : 15/01/2012
Age : 11
Đến từ : Sonelf's World
Humor : Kiss SNSD

[Oneshot] Giới hạn ( Yulsic ) Empty
Bài gửi[Oneshot] Giới hạn ( Yulsic ) Empty[Oneshot] Giới hạn ( Yulsic )   [Oneshot] Giới hạn ( Yulsic ) EmptyWed Jan 25, 2012 4:10 pm

[Oneshot] Giới hạn ( Yulsic ) 13119943431434619072_574_0


Author: emma_ammi

Editor : julietphuongdong

Disclaimer: họ không thuộc về tôi

Pairings: Yulsic

Rating: PG

Category: Romance, Drama







---------







Ánh mắt đờ đẫn nhìn người con gái trong gương với sự xót xa. Đầu lưỡi Yuri dợm lên vị mặn đắng tanh tưởi một cách kì lạ. Cô cảm thấy người con gái trong bộ váy cưới lộng lẫy ấy thật đáng thương. Gương mặt trang điểm cầu kì, tinh tế nhưng cũng không sao giấu nỗi đôi mắt thâm quầng vì mất ngủ. ánh nhìn cô ta trống rỗng một cách não nề. Nếu để diễn tả thì chỉ có hai từ “ THẢM HẠI” .


Người con gái trong gương ấy không ai khác chính là bản thân cô: Kwon Yuri. Mỉm cười cay đắng với chính mình. Giễu cợt gương mặt giả tạo đến mức ngây ngô của mình, miệt thị thứ cảm xúc lừa dối mà cô cố gượng ép bản thân chấp nhận, gượng ép cả người sắp là chồng cô. Và, cả người con gái ấy nữa.


Cô không có tư cách yêu! Thật sự không! Nếu là yêu thì cô đã không từ bỏ như thế. Nếu là yêu cô đã bám riết đến cùng chứ nào có từ bỏ tìm đường chốn chạy? Nếu là yêu thì sẽ chẳng giả dối như thế này?

Nhưng, cô còn có thể lựa chọn sao? Cô không muốn coi thường bản thân mình, coi thường tình cảm của mình. Cô đã yêu! Thực sự rất yêu! Và đã hết lòng vì người con gái ấy. thế thì đã sao? Thứ mà cô nhận lại từ tình yêu cuồng nhiệt ấy là gì ngoài những xót xa và thảm hại.

Nếu nói cô không có tư cách yêu thì cô ta hẳn phải là không có tư cách để làm người. Một con người có trái tim và cảm xúc.

Cô đã yêu Jessica bằng tất cả nhiệt huyết của tuổi trẻ. Đánh cược tất cả vốn liếng tinh thần vào tay cô gái nhỏ mà mình yêu thương. Nhưng, cô đã trắng tay sau tình cảm mà mình đặt cược. Cái còn xót lại trong cô chẳng gì ngoài những giọt nước mắt thắm ướt mi giữa những giấc mơ dài. Ngập ngụa trong xót xa giữa giấc ngủ chập chờn mỗi đêm.


Thời gian cứ mãi miết trôi qua cô cứ nghĩ nước mắt chẳng thể nào rơi được nữa, tất cả đã cạn khô như tình cảm của cô lúc này. Ấy vậy mà mỗi sáng thức dậy gương mặt vẫn nhòe nhoẹt thứ chất lỏng mặn đắng. Và rồi nhận ra nỗi nhớ Jes không còn bám riết lấy cô trong những giấc mơ dài nhưng lại ám ảnh trong tiềm thức của cô. Để nhận ra rằng bản thân chưa hề nguôi ngoai sau những mất mác.


“ Mày thực sự đã quên ư Kwon Yuri?”


Cô khẽ lẩm bẩm với chất giọng nghẹn ứ, khóe môi đỏ hồng khẽ nhếch lên để lộ nụ cười khinh rẻ.

Phải! lúc này đây cô đang khinh rẻ chính bản thân mình.

Hà! Kwon yuri ngày trước chẳng phải đã luôn khinh rẽ và xem thường khi người ta rửa mặt bằng nước mắt vì đau thương trong tình yêu sao? Vậy ra giờ đây cô đang khinh rẻ chính bản thân mình. Trước đây cô chẳng đã từng ngẩng cao đầu tự tin rằng sẽ chẳng có chuyện một ngày bản thân phải khóc lóc đau khổ vì thứ tình yêu mơ mộng như bọn con gái yếu đuối. Tự tin rằng sẽ chẳng một ai nắm giữ được trái tim cô ngoài bản thân cô ra. Nếu tình yêu là một cuộc vờn đuổi thì chính cô sẽ là kẻ đi săn con mồi.

Chính vì ý nghĩ kiêu hãnh đến ngông cuồng ấy mà cô cứ mãi miết đùa giỡn trong cuộc đua tình ái mà mình là kẽ nắm quyền. Đến khi mọi thứ trôi tuột qua cô một cách vội vàng. Tuổi trẻ, nhiệt huyết lẫn hứng thú với ái tình hờ hững vội vã ra đi cô mới nhận ra rằng dù là gió thì cũng đến lúc phải dừng chân.

Cô đã mệt mỏi và chán ngán với trò chơi của mình. Cô cần một nơi để dừng lại. Cần một người để tựa vào. Để cuộc đời cô có thể tìm lại được nơi chốn yên bình. Và ngay từ giây phút đầu tiên nhìn thấy Jessica Jung cô đã thầm quả quyết người bản thân đang tìm kiếm không ai khác chính là cô gái tóc vàng xinh đẹp này. Nhưng, cô đã phạm phải một sai lầm nghiêm trọng.

Ván bài mà cô đặt cược chỉ là những con zero trống rỗng.

Phải chăng ông trời đang trừng phạt cô. Để cô nếm trãi mùi vị của sự đau khổ trong tình yêu mà cô chưa từng trải qua trong những cuộc tình hững hờ chóng vánh. Để Kwon Yuri cô biết thế nào là rất-yêu-một-người-không-thể-yêu.

Jessica có yêu cô không?

Cô không biết điều đó. Cô ấy chưa từng nói yêu cô dù chỉ một lần. Nhưng vẫn muốn cô luôn ở bên cạnh.

Quan hệ giữa cô và Jessica là gì?

Cô không thể gọi tên.

Sẽ có cái đích cho con đường của cô và Jessica chứ?

Cô hoàn toàn không dám chắc. Jessica đã chẳng hứa hẹn với tôi bất cứ điều gì ngoài luôn lặp lại câu nói quen thuộc đến nhàm chán: “ Chúng ta cứ như thế này không tốt sao?”


Jessica luôn muốn bá chiếm cô cho riêng mình, luôn muốn cô chờ đợi cậu ấy nhưng lại không hề hứa hẹn hay bất cứ thứ gì tương tự để cô có niềm tin và hy vọng để đợi chờ.

Cậu ấy đâu biết rằng chờ đợi không mục đích, không hy vọng khổ sở đến nhường nào?

ấy thế mà cô lại có can đảm đặt cước tất cả vào một tình yêu chông chênh và đầy những bất trắc như thế?

Kwon Yuri quá ngốc hay là quá mù quáng khi vướn vào tình yêu? Cô chờ đợi Jes và nào hay rằng Jes lại đang chờ đợi một người khác không phải là cô.


Đã bao lần cô khóc, khóc thật nhiều rồi lại mím chặt môi tự nhủ đó không phải là tình yêu. Tình yêu thật sự không thể như thế!

Nếu tình yêu là nỗi đau khổ đến xót buốt tâm can, là nước mắt triền miên day dẳng bám riết tâm hồn thì hà cớ gì người ta lại phải mưu cầu thứ cảm xúc thảm hại và khốn nạn ấy?



Thế nếu không là yêu thì là gì?

Nếu không là yêu thì cô đã chẳng khổ sở vì người con gái ấy.

Nếu không là yêu thì cô cần gì bất chấp nỗi đau khổ ấy để bấu víu từng mẩu hy vọng mà người con gái ấy gieo rắc.

Nếu không là của nhau cô đã chẳng đau vì ai thế này.




Dẫu biết như thế nhưng cô vẫn quyết định buông tay. Chỉ có từ bỏ thì nỗi đau day dằng này mới đến hồi kết thúc. Có ích gì đâu khi chỉ mình cô níu giữ? Ích gì nếu chỉ có mình cô yêu? Ích gì khi chỉ có cô hết lòng còn người ấy thì không.



Dù đã gượng ép bản thân phải quên. Dù đã tin rằng bản thân đã buông lơi tất cả. Jessica với cô giờ đây chỉ là điều đã qua.

Thế nhưng,

Sự thật là….

Cô vẫn rất yêu!



Rất yêu người con gái ấy. Ngay lúc này đây trên thân khoác váy cưới xa hoa sắp khoác tay chồng mình tiến vào thánh đường làm lễ nhưng trong tâm ảo ảnh của ai vẫn vây bám. Chiếc điện thoại siết chặt giữa những ngón tay thuôn dài. Chốc chốc đưa lên nhưng rồi lại buông xuống một cách tuyệt vọng. Yuri mím chặt môi để những giọt nước mắt đang chực trào ra vốc ngược vào trong. Cô không muốn chồng mình biết vợ anh ta dù đang kề cạnh nhưng lại chẳng mảy may mang tí cảm xúc.


Cô thừ người dõi ánh nhìn trống rỗng vào mặt gương lạnh lẽo chợt nhận ra đã quá trễ để quay lại từ đầu. Cô đã không còn trẻ trung gì để chờ đợi một cá nhân mà bản thân không hề có khả năng nắm giữ.


Mãi mê vờn đuổi thứ cảm xúc rối rắm trong đầu Yuri đã chẳng hề nhận ra chồng cô đã đứng phía sau tự bao giờ? Bàn tay anh nhẹ nhàng đặt trên vai cô nhấn nhẹ xuống xương vai hơi nhô lên cảu cô. Giật mình, Yuri quay về phía anh cố nặn ra một nụ cười gượng gạo, rồi lại cúi đầu tránh đi ánh mắt anh.



“ Em hối hận?”


Giọng nói anh khẽ vang lên khiến mọi tế bào trong cô tê dại. phải lúc này thật sự cô đang hối hận. Nhưng, chắc chắn cô sẽ không bao giờ thay đổi ý định!


“ Em sẽ không đổi ý đâu!”

Cô mỉm cười nhìn anh một cách nặng nề. Chồng cô từ từ cúi người xuống ôm lấy cô vào lòng. Giọng nói trầm ấm khe khẽ bên tai cô buốt nhói


“ Tốt nhất em đừng đổi ý! Vì nếu bây giờ em hối hận anh cũng sẽ không để em đi đâu. Em là của anh!”




Cô khẽ gật đầu cảm thấy vòm họng mình dợm lên vị đắng chát.


Phải!


Đã quá trể để hối hận rồi Kwon Yuri.




-----------------------------------------------------------




3 tháng trước




Vùi đầu vào người Jessica như một con mèo con sau khoảnh khắc ái ân cuồng nhiệt, Yuri khẽ đưa ngón tay miết nhẹ trên bờ vai trần mềm mại của cô gái tóc vàng bên cạnh. Cô hơi nhoài người lên đặt bờ môi hồng hào của mình đến bá chiếm lấy khóe miệng nhỏ nhắn của Jessica. Cô gái tóc vàng cũng đáp trả nụ hôn nóng bỏng kia một cách cuồng nhiệt, sau khoảnh khắc nồng nàn, ngọt ngào ấy Yuri lại rút vào lòng Jessica một cách dựa dẫm. Bàn tay vòng qua eo cô gái nhỏ ôm siết dịu dàng, Yuri khẽ khàng với chất giọng ngọt ngào nũng nịu


“ Sica à!...mình….”

Cô ngập ngừng e thẹn

“ Chuyện gì?”

Jessica hỏi bàn tay vẫn mơn nhẹ trên thân thể trần mịn màng trong vòng tay mình



“ Cậu có muốn cưới mình không?”

Yuri rụt rè nói, lén đưa mắt quan xác sắc mặt Jessica, trong lòng thấp thỏm chờ đợi câu trả lời. Đây không phải lần đầu tiên cô đề cập vấn đề này với Jessica. Nhưng, cô ấy luôn tránh né trả lời khi cô hỏi. Vậy nên lần này cô rất mong Jes sẽ cho cô một đáp án. Để cô có thể tiếp tục yêu và biết rằng tình yêu của mình không phí hoài.

“ Sao lại đề cập đến vấn đề này? Chẳng phải chúng ta cứ thế này vẫn tốt ư?”


Jessica khó chịu lên tiếng, đẩy nhẹ Yuri ra xa



Lại là câu nói ấy

Lúc nào cũng vậy, phải đến khi nào thì người con gái này mới cho phép cô bước vào cuộc sống của cô ta.



“ Mình muốn một câu trả lời! cậu có muốn cưới mình không?”

Yuri nhìn thẳng vào mắt Jessica với cái nhìn như thiêu đốt tâm can người đối diện. Giọng khản đặc nhưng chất chứa sự quyết liệt



“ Mình sẽ luôn ở cạnh cậu đến khi nào cậu không cần mình thì thôi.”


Jessica dịu giọng khi nhận ra khóe mắt đỏ hoe của Yuri.


“ Mình không cần cậu hứa sẽ ở cạnh minh! Mình chỉ muốn biết cậu có yêu mình không? Có muốn kết hôn với mình hay không thôi?”


Yuri gào lên một cách uất ức


“ Mình sẽ ỏ cạnh cậu!”

Jessica nói nhưng ánh mắt lại không liếc đến đứa con gái đang trong cơn xúc động. Cô quay lưng lại với Yuri, ánh mắt nhìn đăm đăm ngoài cửa sổ một cách thờ ơ.


“ Mình chỉ muốn biết tình cảm của bản thân không phí hoài! Hãy cho mình một lời hứa để mình còn đủ can đảm để tiếp tục yêu cậu!”


Yuri nhoài người đến gần vòng tay ôm lấy Jessica từ phía sau. Cô tựa đầu vào lưng Jessica mà bật khóc.


Cô gái tóc vàng lúc này mới chầm chậm xoay người lại vịn lấy vai cô gái nhỏ mà khẽ khàng giọng khó khăn


“ Mình không thể cho-cậu-bất-cứ-lời-hứa-nào.”




“ Nếu đã không chắc rằng bản thân có thể thực hiện lời hứa thì chẳng nên hứa hẹn làm gì, cậu hiểu không?”




“ Tại sao chứ?”


Yuri nghẹn ngào ngước mặt nhìn Jes


“ Vì….”


Tít tít tít



Jessica buông cô ra đảo mắt tìm điện thoại của mình. Sau khi xem xong tin nhắn cô gái nhỏ đã vội vã đứng dậy mặc quần áo vào. Cô cúi xuống hôn lên trán Yuri rồi vội vã bước đi.



“ Đó là lí do mà cậu không chấp nhận mình?”


Giọng Yuri vang lên đầy xót xa. Jessica khựng lại nhưng rồi cũng phớt lờ lời nói vừa rồi mà mở cửa bước đi để lại sau lưng mình một người con gái ngây người nhìn theo một cách ngây dại.

Có lầm chăng khi khóe môi ấy khẽ nhếch lên để lộ nụ cười nửa miệng đầy giễu cợt.


Mình luôn chờ đợi cậu trong khi cậu lại luôn chờ đợi một người khác.

Thật buồn cười!

Kwon Yuri luôn giễu cợt tình yêu nay lại phải biết thế nào là cảm giác khi bị tình yêu của chính mình giễu cợt.



---------



Từng bước thật chậm cô tiến vào nhà thờ với một tâm trí trống rỗng. Khung cảnh thanh khiết lộng lẫy của lễ đường màu trắng mà bản thân thầm mơ ước có thể khoát tay người yêu thương bước vào thực hiện lời hẹn ước thiêng liêng giờ đây sao quá ư là nhạt nhẽo?

Tiếng vỗ tay và những nụ cười rạng rỡ của mọi người chẳng hiểu sao lại không tài nào lọt vào tâm trí? Đến cả người sắp và sẽ là chồng cô đang đứng chờ phía trước cũng chẳng khiến cô có thể để tâm.



Cô thật sự đã quyết định đúng?





Phải! không thể quay lại được nữa.

Có thể người đàn ông này không thể khiến cô yêu thương hết lòng. Nhưng, chắc chắn anh sẽ mang đến cho cô cái gọi là tương lai, là điểm dừng, và là một lời hứa.


Lời hứa! cô rất cần nó, anh có thể cho cô điều mà Jessica Jung không thể. Cô phải biết ơn anh vì điều đó.

Đưa mắt nhìn anh một cách mệt mỏi, Yuri không tài nào nặn ra được một nụ cười có thể khiến anh an dạ. Chỉ nhìn anh thờ ơ như thể kẻ trước mặt chỉ là một người khách qua đường xa lạ.


Tâm tư cô trống rỗng, ý nghĩ miên man ngập ngụa trong chuỗi ký ức xót xa. Mặc cho ai đó vừa luồng bàn tay vào tay cô siết chặt. Mặc cho lời cha sứ cứ vang đều lên ong ong bên tai. Cô chẳng còn thiết tha với bất cứ điều gì?



“ Yul! Yul à! Cha đang hỏi em kìa.”


Chồng cô bất giác lay nhẹ thân thể gần như bất động của cô. Yuri ngơ ngác xoay lại nhìn anh một cách đờ đẫn như thể cô vừa bị vất xuống nơi đây khi đang đứng ở hành tinh xa xôi nào đấy

Anh khẽ khàng giục cô


“ Cha hỏi em có đồng ý cuộc hôn nhân này không? Em mau trả lời đi!”



Có đồng ý không ư?

Sẽ ra sao nếu cô nói thật rằng bản thân không hề muốn?

Lại phí hoài thêm 2 năm, 3 năm, 5 năm? Hay là cả đời này để dày vò bản thân trong nhung nhớ?

Không!






“ Con đồng ý!”








“ Có thật là cậu muốn lấy hắn?”




Giọng nói thân thuộc lâu nay vẫn bám riết tâm trí cô. Cô vẫn không quay đầu lại nhìn người con gái tóc vàng đang đứng giữa hàng ghế khách mời.





Cậu đến đây làm gì chứ?

Bắt tôi tiếp tục chờ cậu không mục đích ư?





Jessica bước thật chậm về phía Yuri, bàn tay nắm chặt cô khẽ nghiến răng


“ Mình hỏi cậu, cậu có yêu người đàn ông này không?”


Cô vẫn phớt lờ sự hiện diện của Jessica, gương mặt lạnh băng không chút biểu cảm. Bảo cô nói gì chứ? Nói rằng bản thân không yêu những vẫn cưới. Không yêu nhưng vẫn nguyện ý gắn kết cả đời với người ta chỉ để trốn tránh, để kiếm tìm một chỗ dựa vững chắc ư?




Nếu đã không yêu cô thì cũng chẳng nên quan tâm rằng cô sẽ yêu hay không yêu ai.


Yuri nắm chặt lấy bó hoa trên tay mình để không ai biết cô đang run rẫy. Muốn quay đầu lại nhìn gương mặt thân thương mà mỗi đêm vẫn nhớ nhung đến mệt mỏi nhưng không đủ can đảm. Cô sợ bản thân lại lạc đi trong đôi mắt ấy, bờ môi căng mọng ấy. Sợ bản thân sẽ chẳng thể nào từ bỏ được.



Jessica bấu chặt lấy tay cô khiến cô suýt bậc khóc vì thốn đau. Jes nói nhỏ nhưng đủ để cô nhận ra sự giận giữ đang cố kiềm nén trong lời nói ấy


“ Yul! Hãy quay lại nhìn mình!”



Cô vẫn đứng im, không chút kháng cự, vờ như chẳng xảy ra chuyện gì.


“ Mình bảo cậu quay lại nhìn mình!”


Jessica gần như gào lên trước ánh mắt kinh ngạc của mọi người. Sự xuất hiện của cô gái lạ làm gián đoạn buổi lễ cũng không thể lạ lùng hơn bằng thái độ dửng dưng như không có chuyện gì của đôi vợ chồng trẻ. Chú rể vẫn im lặng không nói lời nào trong khi cô gái trẻ ra sức lôi kéo người vợ của mình.



“ Kwon Yuri! Đi theo mình!”



Jessica rít lên nhưng cũng không thể khiến ánh mắt Yuri dao động. Cô hờ hững đến mức khiến Jessica không thể tin được rằng lại có một ngày Kwon Yuri lại không thể đặt cô vào mắt.


Dù người con gái ấy không quay lại nhìn cô, không trả lời bất cứ câu hỏi nào của cô. Nhưng, Jessica Jung vẫn có thể biết chính xác câu trả lời là gì? Cô tin rằng bản thân đã hoàn toàn nắm bắt được con người và trái tim Yuri. Hơn ai hết cô là người biết rõ cô gái ấy đang nghĩ gì chỉ cần nhìn vào ánh mắt ấy là đủ.


Cô đã ngồi ở hàng ghế khách mời từ trước để quan sát Yul. Quan sát cách cô bước những bước nặng nề và mệt mỏi khi tiến vào lễ đường, cách cô mỉm cười gượng gạo đến khổ sở, và cả ánh mắt hờ hững đến chán chường khi hướng về gã đàn ông trong bộ lễ phục lịch lãm bên cạnh.



Tất cả những điều ấy nói cho cô biết rằng: Kwon Yuri không yêu người đàn ông ấy!


Cô làm mọi chuyện điên rồ cưỡng ép bản thân như thế tất cả là để trốn tránh cô.

Vì, Kwon Yuri chính là yêu cô-Jessica Jung.




Jessica biết là bản thân chẳng tốt đẹp gì cho cam.Luôn là một kẻ tệ bạc khiến cô đau khổ.Luôn ép uổng cô phải ở lại cạnh mình vô điều kiện mà bản thân lại chẳng thể cho cô bất cứ niềm tin gì vào sự chờ đợi ấy.
Cô là một con người ích kỷ. Cô đã luôn quay lưng lại với người con gái này thì làm sao có tư cách buộc người đó chờ cô, chỉ luôn nhìn mình cô. Cô lấy tư cách gì để ràng buộc người ta chứ? Tình cảm hững hờ của bản thân ư?

Yêu cô nhưng lại không có can đảm mang đến hạnh phúc cho cô.

Yêu cô lại luôn dày vò cô trong cay đắng xót xa.

Yêu cô lại chẳng thể cho cô một lời hứa dù là giả dối.


Yêu cô lại để cô ra đi mà chẳng cách nào giữ được.



Rốt cuộc đó có phải là tình yêu? nhát hèn và ích kỷ như thế liệu có thể là yêu?



Nhưng dù là ích kỉ, là hèn nhát thì yêu vẫn cứ là yêu. Trước giờ cô vẫn cứ ngỡ bản thân chỉ là tìm đến Yuri để khỏa lấp khoảng trống mà Tiffany để lại. Cứ luôn xem nhẹ sự hiện diện của Yuri trong cuộc đời mình. Nào hay ban thân tự bao giờ đã lệ thuộc vào Kwon Yuri? Không biết từ bao giờ người con gái ấy lại trở nên vô cùng quan trọng? Và chẳng nhận ra rằng Yuri chính là mảnh ghép còn thiếu trong trái tim của cô.


Đến giây phút này đây khi nhìn thấy người con gái ấy khoát tay ai kia bước vào nhà thờ Jessica mới hiểu được rằng nguồn cơn của sự trụy lạc trong men cay mấy tháng nay chỉ vì người con gái mang tên Kwon Yuri!




“ Có thật là cậu ghét tôi đến mức không muốn nhìn thấy tôi nữa?”



Vẫn là sự im lặng đến nhức nhói. Bàn tay thân thuộc mà Jessica đang rì chặt lúc này bỗng trở nên khô lạnh đến xót buốt con tim. Bất nhẫn trước sự lãnh đạm đến độ độc ác của Yuri, khiến cô không khỏi tức giận. Cô Gái tóc vàng kéo mạnh người con gái trong chiếc áo cưới buộc cô đối diện mình. Trong phút giây mắt cả hai chạm vào nhau ánh nhìn vỡ vụng nỗi xót xa, thương nhớ bấy lâu. Jessica choàng tay qua cổ Yuri ghì sát cô vào mình. Bờ môi cô bá chiếm khuôn miệng nhỏ xinh một cách cường bạo. Vồ vập và nóng bỏng. không chút e dè dù rằng bây giờ cả hai đang đứng trước hàng trăm cặp mắt đang mở to kinh ngạc trước cảnh tượng hết sức kì lạ này. Người chồng trơ mắt đứng nhìn vợ mình môi kề môi, má kề má với một người khác không phải anh. Không một ai hiểu chuyện quái quỷ gì đang diễn ra với ba con người này? Chỉ biết sau nụ hôn dài nóng bỏng bỗng chốc người con gái tóc vàng vội vã lùi về phía sau, tay đưa lên quệt mạnh vệt máu nơi khóe miệng.




Kwon Yuri cứ ngỡ những trãi nghiệm bấy lâu trong tình yêu của mình đủ để cô hiểu rõ hương vị tình yêu, nay chợt nhận ra tình yêu lại có mùi vị như thế này đây: ngọt ngào, đắng chát và có cả vị tanh mặn, xót xa



“ Cậu còn muốn gì ở tôi?”




Yuri lúc này mới bất nhẫn gào lên. Như một giọt nước tràn ly, nụ hôn mãnh liệt vừa rồi của Jessica như chiếc chìa khóa mở tung hộp ký ức mà Yuri đã quyết vùi sâu trong tiềm thức. Khiến những kìm nén ức chế của cô bây lâu trở nên vô nghĩa. Cô khóc, nước mắt trào ra nơi khóe mi chảy dài trên gương mặt thanh tú.






“ Tôi muốn cậu là của riêng tôi!”




Nét mặt phẳng lì không chút biểu cảm, đôi mắt bình lặng dõi vào Yuri. Nhưng, ẩn sâu dưới đáy mắt ấy là hàng ngàn con sóng cảm xúc đang cuộn trào, gào thét âm ỉ.


Yuri nhìn Jessica bật cười mỉa mai


“ Jessica cậu thật ích kỷ ! Cậu muốn mình mãi mãi dừng lại để chờ đợi câu vô điều kiện? Luôn quay lưng lại với mình nhưng không ngừng buộc mình phải nhìn theo cậu . Đó là thứ nghĩa lí kệch cỡm gì chứ?”






“ Vì cậu yêu mình nên sẽ chờ đợi mình, luôn là như thế!”


Jessica nâng bàn tay của Yuri đặt lên ngực cô, khẽ thì thầm


“ Và…vì Jessica cũng yêu Kwon Yuri!”





“ Cậu bảo là cậu yêu mình. Yêu lại không thể hứa hẹn có thể mang đến cho mình hạnh phúc thì yêu làm gì? Yêu mình mà chẳng cho mình bất cứ niềm tin nào vào tương lai của hai đứa? Yêu mình lại có thể bỏ rơi mình chỉ vì một tin nhắn than thở của Tiffany? Tình yêu của cậu là như thế sao?Cậu tưởng mình là một con ngốc ư! Có đuôi mù cũng biết người mà cậu yêu là ai? Mình chẳng qua chỉ là một kẻ thế thân cho cô ấy.”


Yuri nghẹn ngào khóe mắt đỏ hoe nhưng nước mặt phút chốc đã ráo hoảnh trên mi




“ Chỉ một câu nói của cô ấy cậu sẵn sàng vứt bỏ mình mà chạy đến bên cô ta. Thì có gì đảm bảo rằng sau này cậu không quay lưng lại với mình nếu cô ta trở về bên cậu?”








Có gì đảm bào ư?

Nếu là 3 tháng trước có lẽ cô đã không ngần ngại trả lời rằng cô sẽ và chắc chắn sẽ quay lại nếu Tiffany muốn. Nhưng, bây giờ thì không. Vì bây giờ cô đã nhận ra với Tiffany mọi chuyện đã là của quá khứ. Với cô hiện tại và tương lai từ lâu đã thuộc về Yuri, do cô nắm giữ.

Jessica nhận ra tất cả trong chính cái đêm mà cô quay lưng lại với Yuri. Bởi những giọt nước mắt không kiềm nén được mà chảy tràn trên gương mặt cô gái mạnh mẽ, quật cường và khinh ngạo ấy. Kwon Yuri kiêu hãnh và bất cần đã khóc vì cô, quỳ lụy cô. Cô đã làm gì để xứng đáng được như thế?





“ Chỉ cần cậu tin mình!”



Jessica nhìn thẳng vào mắt Yuri mà nói không hề suy nghĩ


“ Hà!”


Yuri bật cười cay đắng


Jessica Jung! Tôi yêu cậu nhưng tôi cũng yêu chính bản thân mình.

Chỉ có những đứa con gái ngu ngốc mới không biết yêu thương bản thân, day dứt đau khổ vì thứ tình yêu vốn không thuộc về mình.

Tôi không muốn mình là một trong số đó.

Nếu một cá nhân đã không muốn và không thể đặt mình vào mắt họ thì có nghĩa lí gì đâu khi tiếp tục chờ đợi một tình cảm mỏi mòn như thế?






“ Chúng ta đã đi quá giới hạn để có thể quay lại rồi, Jessica!”





Giới hạn?

Đã từ lâu lắm rồi cô đã quên mất cái gọi là giới hạn trong tình yêu. Phải! Jessica Jung nào có nghĩ rằng một Kwon Yuri yêu cô đến điên cuồng như thế lại có thể tồn tại cái gọi là giới hạn như thế?

Jessica Jung thì ra là một con người kém cõi. Đến mức không biết rằng bản thân đã vượt qua cái giới hạn mà người con gái ấy có thể chấp nhận và tha thứ.




“ Vậy thì cắt phăng nó đi!”




Phải! chỉ cần cắt phắng cái giới hạn chết tiệt ấy đi! Giới hạn mà cô cố chấp vạch ra ngăn Yul bước vào trái tim cô. Giới hạn mà tình yêu của Kwon yuri cho phép bản thân có thể tha thứ và chấp nhận tất cả khi cô vô tình bước qua.






“ Mình đã suy nghĩ rất kĩ về mối quan hệ của chúng ta.”

Jessica dừng lại nắm chặt tay Yuri giọng van vĩ


“ Chúng ta bắt đầu lại từ đầu có được không?”





Ánh mắt cô tha thiết nhìn sâu vào đôi mắt đang mở to ngỡ ngàng của Yuri, ánh mắt cô lúc này như muốn nói: hãy tin mình!







Làm lại từ đầu?

Có thể sao? Jessica đừng lừa mình. Cậu biết mình rất sợ đánh cược tình cảm của bản thân mà!

Mình không muốn một lần nữa đắm chìm trong thứ tình cảm ủy mị, yếu đuối này một lần nào nữa đâu!

Mình phải làm sao đây?



Ánh mắt Yuri đảo quanh một cách hoãn loạn, cơ thể cô như muốn vùng bỏ chạy nhưng không sao thoát được bàn tay đang giữ chặt lấy mình. Trông cô lúc này như một đứa trẻ bơ vơ giữa rừng hoang âm u, muốn khóc muốn gào thét nhưng chẳng thể nào.



“ Đủ rồi Jessica Jung!”


Người sắp là chồng hợp pháp của Yuri lúc này mới lên tiếng. Kéo Yuri về phía mình, giữ chặt cô trong vòng tay anh nhìn Jessica tức giận


“ Nếu đã không đủ tự tin đem lại hạnh phúc cho cô ấy thì hãy buông tay đi!”


“ Đừng hành xử ích kỷ như thế.”




Cô nhìn hắn với ánh mắt bình thản rồi bước đến gần họ, Jessica nhẹ nhàng nắm lấy tay Yuri


“ Đi cùng mình!”

Yuri nhìn Jessica, bờ môi run nhẹ




“ Cái mình cần không phải….”




“ Hãy cùng mình tạo dựng hạnh phúc riêng của cả hai, có được không?”











Nếu đã không thể vứt bỏ được thì cứ tiếp tục đắm chìm vậy!
Hà! Vẫn là Kwon Yuri ngốc nghếch.
Chỉ là một lời hứa nhưng với cô lại quan trọng đến vậy sao? Tất cả những lời yêu thương ủy mị cũng không bằng một lời hứa mà ai kia đã sẵn sàng vứt bỏ mọi thứ để chính thức tiếp tục mê lụy con người này.

Một lần nữa cược tất cả vào tay cá nhân mà cô không thể không yêu thương.






End.








Chữ ký của Kwon_Jenny
Về Đầu Trang Go down
https://sweetdream.forumvi.com
 

[Oneshot] Giới hạn ( Yulsic )

Xem chủ đề cũ hơn Xem chủ đề mới hơn Về Đầu Trang 
Trang 1 trong tổng số 1 trang

 Similar topics

-
» [ONESHOT] Tôi, Cậu Ấy, Và Họ..., YulSic
» [ONESHOT] Love Remains The Same, Yulsic, YoonSic
» [21.1.2012] Cả thế giới đang hướng đôi mắt của họ vào SM's Facebook
» [Oneshot l EunHae] Bắt đầu một tình yêu
» [LONGFIC] Bleeding Love l Yulsic, Yoonhyun, Taeny

Permissions in this forum:Bạn không có quyền trả lời bài viết
~ Keep smiling everyone ~ :: Members :: Members :: Fanfiction-